Thực tế rằng, còn
rất lâu nữa khán giả mới được xem những chương trình truyền hình thực
sự. Họ vẫn phải chấp nhận vài phút xem thi hát và nhiều phút xem quảng
cáo.
Nếu cứ xem truyền hình vào những
ngày cuối tuần sẽ thấy người Việt Nam ngoài việc xem những bộ phim ướt
át và báo thù thì suốt ngày lôi nhau lên các đấu trường thi thố. Sự
nghèo nàn trong tư duy sản xuất và phát sóng đã khiến các kênh truyền
hình giải trí tự làm mờ nhạt mình theo nhiều nghĩa, và tôn vinh những
giá trị ảo. Việc tôn vinh này thoạt tiên là lăng xê những cá nhân, nhưng
đằng sau đó không gì khác là để đánh bóng cho những chương trình truyền
hình, vốn rất nhanh chóng bị nhàm chán sau vài mùa giải.
Từ lá thư khán giả...
Vào những ngày cuối cùng của tháng
7-2013, chúng tôi nhận được một lá thư của khán giả tên Mai Linh gửi từ
khu tập thể Bách Khoa, Hà Nội. Lá thư giống như lời phàn nàn đầy tuyệt
vọng của một khán giả trung thành với truyền hình khi những gì là giá
trị cốt lõi mà họ tôn thờ nhiều năm đang bị vứt bỏ, thay vào đó là những
trò diễn. Bức thư có đoạn: "Tôi không thể hiểu nổi, vì sao cùng kênh
truyền hình lại phát liên tục hai chương trình trẻ em thi hát liền nhau
vào buổi tối thứ bảy và chủ nhật, đó là "Giọng hát Việt nhí" và "Đồ Rê
Mí". Phải chăng, nhà Đài muốn chủ trương cổ động cho mọi gia đình Việt
Nam rằng, muốn con cái thành công thì phải đào tạo thật sớm để ném chúng
vào các đấu trường thi thố ca hát và nhanh chóng nổi tiếng?
Về hình thức, hai cuộc thi này có chút
khác nhau, nhưng cơ bản là đều cùng cho các em bé lên sân khấu và biểu
diễn những bài hát do người lớn tư vấn và lựa chọn. Sau đó, chúng sẽ
được những vị giám khảo đánh giá, xem xét và cuối cùng chúng sẽ bằng
cách này hay cách khác rời bỏ cuộc chơi. Và cái kết như chúng ta đều
biết, là sẽ tôn vinh một em bé nào đó làm quán quân... Nếu như vài năm
trước, "Đồ Rê Mí" là "đặc sản" của kênh truyền hình đó thì nay nó đã trở
thành một món ăn khá mờ nhạt, không hiểu vì sao lãnh đạo kênh này vẫn
phát sóng.